Ta là ai, giữa trần gian tạm bợ?
Cõi ta bà, lắm vay nợ... nợ vay
Giá như ta, chỉ là những đám mây
Được thản nhiên, giữa khoảng không tự tại.
Ta là ai, giữa chợ đời hoang dại?
Gian dối nhiều giữa trao đổi, bán mua
Nếu như ta, chỉ là gió bốn mùa
Nâng hương nắng, vui đùa cùng hoa lá.
Nếu ta được, trở thành người hành giả
Vui cùng trăng, thanh thản giữa ngàn mây
Trao yêu thương, trong tâm ái dâng đầy
Đời bớt khổ, bớt oan sầu biết mấy...
#ThơHạnhNguyện
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment