Mất niềm tin rồi còn có thể yêu không?
Tự hỏi, tự trả lời... cho lòng nhẹ nhõm
Không sánh mặt trời cũng xin làm đom đóm
Soi chút hương tình còn thấp thỏm âu lo
Một trái tim hồng tạo hóa đã ban cho
Đôi lúc ngu si lần mò trong ngõ cụt
Cứ ngỡ chân tình chắp cánh lên vi vút
Sao phải ngỡ ngàng vừa hụt hẫng vì đâu?
Quá đau lòng khi nghe anh hỏi một câu
Em đã gây cho anh đủ niềm tin chưa vậy?
Có thể tai nghe nhưng mắt chưa hề thấy
Ai cố nhủ lòng khơi dậy lửa thương yêu!
Thôi cũng bằng lòng quay lại với cô liêu
Thả bước chân hoang giữa muôn chiều nhạt nhẽo
Quên kẻ ghen tuông, giận hờn lẽo đẽo
Vun tưới cho cành hoa héo...đợi mùa tươi!
( Chuột Yêu Gạo 17/06/2016)
tinh-yeu
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment