Tôi là một tiến sĩ. Chửi tiến sĩ không khéo tự chửi mình. Nhưng với ông Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang trong clip này không chửi không phải là người.
Ông ta lí luận làm từ thiện không đúng cách sẽ gây hại. Chẳng hạn như cho quần áo cho con em dân tộc thiểu số là hủy hoại bản sắc văn hóa dân tộc của họ.
Ai mang trong mình thứ lí thuyết về cái gọi là bản sắc văn hóa ấy đều nghe có lí, nhưng đó là cái lí của một anh trí thức được sống và nuôi dưỡng trong chuồng bò.
Mặc dù trong cuộc tranh luận ấy, có người đã cãi, chẳng nhẽ các em bé vùng cao không quần không áo trong rét buốt, chúng tôi không được phép cho quần áo cho họ vì sợ đánh mất bản sắc dân tộc của họ? Vậy mà anh ta vẫn cãi cho bằng được về cái gọi là bản sắc ấy!
Anh ta cho ví dụ về tác hại khác, chẳng hạn, cho tiền, cho thức ăn cho người nghèo khổ sẽ làm cho họ ỷ lại, tức không chịu lao động, chỉ chờ nhận của từ thiện.
Thưa Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang, thời trẻ tôi cũng từng bị nhốt trong chuồng bò nên có lần nghĩ như ông. Một lần đưa vợ con đi ăn ở bãi biển, đang ăn thì có vài ba đứa trẻ con đến xin tiền. Tôi rút ví cho mỗi đứa ít đồng. Sau đó có cả vài chục đứa đến xin. Tôi lại rút ví ra. Nhưng đúng lúc đó, vợ tôi ngăn lại, rằng anh không thể đủ tiền cho chúng đâu. Vả lại, chúng xin tiền về cho mẹ chúng đánh bài đấy. Thế là tôi nhét lại ví vào túi. Bọn trẻ kèo nhèo một hồi rồi bỏ đi.
Con trai tôi, khi ấy khoảng 5, 6 tuổi, nhìn theo các bạn và bật khóc. Tôi hỏi sao con khóc? Nó bảo, sao ba mẹ không nghĩ, các bạn ấy về nhà không có tiền sẽ bị ba mẹ đánh đòn.
Trời ơi, con tôi! Tôi đã rớm nước mắt theo nó. Từ đó, chuyện nhân tâm tôi phải học từ trẻ con. Trái tim trẻ con nhạy cảm và mách bảo chúng ta nhiều điều chứ không phải từ sách vở.
Trong cuộc “tranh luận mở” ở clip này, tôi tin ở nhóm các bạn trẻ. Còn Tạ Bích Loan và đám to con lớn xác kia chẳng qua mượn chuyện đối thoại để bóp méo vấn đề và chỉ trích lẫn nhau, tất cả đều mang động cơ tự thể hiện mình.
Đã mang tâm địa và cái mồm bán cá thì không nên nói chuyện từ thiện.
Đặng Hoàng Giang lạnh lùng tuyên bố: Tôi không làm như thế, khi được hỏi có mang thức ăn, quần áo cho trẻ em nghèo đói không! Đem sự ích kỉ của mình dạy dỗ cho người khác???
Này Tạ Bích Loan, làm từ thiện cốt ở cái Tâm. Không ở động cơ nào hay tính toán vì cái gì hết, đừng nhay đi nhay lại như bò gặm cỏ vậy! Phản cảm lắm!
FB Chu Mộng Long
Ông ta lí luận làm từ thiện không đúng cách sẽ gây hại. Chẳng hạn như cho quần áo cho con em dân tộc thiểu số là hủy hoại bản sắc văn hóa dân tộc của họ.
Ai mang trong mình thứ lí thuyết về cái gọi là bản sắc văn hóa ấy đều nghe có lí, nhưng đó là cái lí của một anh trí thức được sống và nuôi dưỡng trong chuồng bò.
Mặc dù trong cuộc tranh luận ấy, có người đã cãi, chẳng nhẽ các em bé vùng cao không quần không áo trong rét buốt, chúng tôi không được phép cho quần áo cho họ vì sợ đánh mất bản sắc dân tộc của họ? Vậy mà anh ta vẫn cãi cho bằng được về cái gọi là bản sắc ấy!
Anh ta cho ví dụ về tác hại khác, chẳng hạn, cho tiền, cho thức ăn cho người nghèo khổ sẽ làm cho họ ỷ lại, tức không chịu lao động, chỉ chờ nhận của từ thiện.
Thưa Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang, thời trẻ tôi cũng từng bị nhốt trong chuồng bò nên có lần nghĩ như ông. Một lần đưa vợ con đi ăn ở bãi biển, đang ăn thì có vài ba đứa trẻ con đến xin tiền. Tôi rút ví cho mỗi đứa ít đồng. Sau đó có cả vài chục đứa đến xin. Tôi lại rút ví ra. Nhưng đúng lúc đó, vợ tôi ngăn lại, rằng anh không thể đủ tiền cho chúng đâu. Vả lại, chúng xin tiền về cho mẹ chúng đánh bài đấy. Thế là tôi nhét lại ví vào túi. Bọn trẻ kèo nhèo một hồi rồi bỏ đi.
Con trai tôi, khi ấy khoảng 5, 6 tuổi, nhìn theo các bạn và bật khóc. Tôi hỏi sao con khóc? Nó bảo, sao ba mẹ không nghĩ, các bạn ấy về nhà không có tiền sẽ bị ba mẹ đánh đòn.
Trời ơi, con tôi! Tôi đã rớm nước mắt theo nó. Từ đó, chuyện nhân tâm tôi phải học từ trẻ con. Trái tim trẻ con nhạy cảm và mách bảo chúng ta nhiều điều chứ không phải từ sách vở.
Trong cuộc “tranh luận mở” ở clip này, tôi tin ở nhóm các bạn trẻ. Còn Tạ Bích Loan và đám to con lớn xác kia chẳng qua mượn chuyện đối thoại để bóp méo vấn đề và chỉ trích lẫn nhau, tất cả đều mang động cơ tự thể hiện mình.
Đã mang tâm địa và cái mồm bán cá thì không nên nói chuyện từ thiện.
Đặng Hoàng Giang lạnh lùng tuyên bố: Tôi không làm như thế, khi được hỏi có mang thức ăn, quần áo cho trẻ em nghèo đói không! Đem sự ích kỉ của mình dạy dỗ cho người khác???
Này Tạ Bích Loan, làm từ thiện cốt ở cái Tâm. Không ở động cơ nào hay tính toán vì cái gì hết, đừng nhay đi nhay lại như bò gặm cỏ vậy! Phản cảm lắm!
FB Chu Mộng Long
No comments:
Post a Comment